Articles by "Thơ"
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Blog về sách, về công nghệ, và những điều thú vị khác trong cuộc sống,
Người yêu cũ ơi, em cưới nhanh lên để anh còn đọc bài này - ntson



Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo cả làng im re.

Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét te te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp đứa vào bóp phanh.

Mẹ em la ó thất thanh
"Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa"
Bố em thấy thế nói đùa
"Bà lên thành phố mới vừa mấy năm"

Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ ngoài ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra ....ứ biết đứa nào cô dâu.

Chín giờ, khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem.

Mười giờ, đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi đang chào bà con.

Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì ....đần mặt ra.

Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm...hí hí...thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau.

Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn )
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống...kệ con ...nhà mày

Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tiu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì 1cây

Cô dâu hỏi nhỏ "vàng tây ?"
Chú rể quắc mắt " tây thế éo nào! "
Nhẫn anh mua ở hàng Đào
Thôi yên tâm nhé, mau vào thắp hương.

Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái rất lâu rồi chuồn.

Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót đâm đầu vào xe.

Đến chiều, đám cười vắng hoe
Cô dâu gọi điện " đã về tới nơi "
Bố em thở hắt một hơi
" Thế là cục nợ có nơi rước rồi ".


P/s: Người iêu cũ ơi, sao em vẫn chưa có ai rước để anh ngâm nga bài này mừng em 
Blog về sách, về công nghệ, và những điều thú vị khác trong cuộc sống,
Người bên ấy


Người bên ấy có còn yêu ko nhỉ
Ta bên này rầu rĩ suốt tàn canh
Thơ của ta từ dạo ấy đi nhanh
Ko đếm xuể dù bao lần tìm kiếm

Ta muốn hỏi những bài thơ mầu nhiệm
Có còn trong tâm trí của người ko?
Hay phải rồi do một buổi bão dông
Thơ tan nát và người ta đem vứt

Riêng long đây vẫn ngày đêm ray rứt
Thương vần thơ cái thủa ước mơ xanh
Dẫu xa rồi những vẫn thấy ở quanh
Con tim nhỏ, một tình thơ người ướm
Blog về sách, về công nghệ, và những điều thú vị khác trong cuộc sống,
Valentine cho em


VALENTINE CHO EM

Muốn nói với em vạn lời âu yếm
Trong lễ tình yêu ập tới cuối tuần
Anh cám ơn em mối tình nồng thắm
Vẫn luôn vững bền sau những gian truân

Em là niềm vui, là niềm hy vọng
Và là niềm hạnh phúc của riêng anh
Em trong sáng, em hồn nhiên, độ lượng
Giữ cho tình yêu mật ngọt, an bình

Em là quá khứ, tương lai, hiện tại
Cho anh niềm tin mạnh bước vào đời
Em là biển với bao dung độ lượng
Cho thuyền anh dong ruổi vượt trùng khơi

Em tươi thắm như hoa xuân trong nắng
Anh tung tăng như chú bướm đầu mùa
Dẫu bao trái ngang, dẫu không bình lặng
Dẫu cuộc đời lắm được mất hơn thua

Em như tia nắng giữa mùa lạnh giá
Em như cơn mưa những buổi trưa hè
Em - cơn mộng giữa rừng thu thưa lá
Có chú nai vàng yên lặng đứng nghe

Em vẫn trong anh từng giây, từng phút
Xa cách muôn trùng có nghĩa gì đâu
Nếu không có em đời anh cỏ mục
Như giọt sương khuya trên phiến đá sầu

Cám ơn em đã cùng anh chia sẻ
Những thăng trầm trong cuộc sống gian truân
Nếu chỉ riêng anh chắc đời quạnh quẽ
Chẳng biết khi nào có được mùa xuân


13.2.2011
no image
Blog về sách, về công nghệ, và những điều thú vị khác trong cuộc sống,
Về phía không nhau

Ngày mai, em sẽ ở đâu?
Em đã đi
đi nhiều lắm
Gần hết tuổi hai mươi ngơ ngác…

Hôm qua, em ở bên dòng sông
Ngửa cổ lên trời và hát,
Những lời ca không đầu không cuối
Câu nào… cũng có anh!

Hôm qua, em lầm lụi ăn năn
Rưng rức mùa thu cùng khóc
Hôm qua, hôm qua…
Đầy ắp những ngày khó nhọc.

Con đường nào cũng đến phía không anh.
Hôm nay em ở bên vực sâu,
phía trước là hư không...
...Phía sau là kỷ niệm

Cái nào đáng sợ hơn em không biết nữa.

Cạn mùa đông rồi tàn mùa hạ,
Đi đầu non cuối bể,
Mà không sao qua nổi trái tim mình!
Mà không sao thoát khỏi ánh mắt nhìn,

Em vùng vẫy giữa bốn bề chờ đợi
Tuổi xuân đi qua rất vội
Tóc rơi...
Lá rơi...
Bàn chân mỏi
Em già nua trong ngày tháng xuân thì.

Ngày mai em sẽ ở đâu?
Em đi ...đi... đi nhiều lắm
Mỗi bước chân là một lần mất mát
Buồn phiền nào cũng cất giấu trong tim!
…một hôm nào về lại bên hiên

Không có ai đứng đợi.
Ngày quạnh quẽ ru một làn gió mỏi
Ngủ vùi trong nhớ nhau…


Cao Thị Tố Tâm